Chương Trọng Sơn là bậc thầy phong thủy nổi bật thời nhà Thanh. Ông được công nhận là đệ tử hàng đầu của Tưởng Đại Hồng – người được tôn vinh là “Đệ Nhất Đại Địa Tiên”. Là sư tổ của phái Vô Thường, ông không chỉ kế thừa mà còn hoàn thiện học thuyết Huyền Không, biến nó thành hệ thống lý luận sắc bén, dễ áp dụng. Ông sống vào khoảng thế kỷ 17-18, quê ở Đan Dương (Giang Tô), và được hậu thế ca ngợi là người “thành tựu đầu tiên trong việc trị Huyền Không”. Di sản của ông lan tỏa rộng rãi qua các chú giải sách cổ và việc mở rộng bí thuật nội môn.
1. Tiểu sử và cơ duyên với Tưởng Đại Hồng
Chương Trọng Sơn sinh ra ở Đan Dương, Giang Tô – vùng đất giàu truyền thống phong thủy. Từ nhỏ, ông đã say mê địa lý, âm dương và binh pháp. Cuộc đời ông thay đổi khi gặp Tưởng Đại Hồng vào khoảng năm 1680-1690, thời Khang Hy. Nhờ trí tuệ sắc sảo và sự kiên trì khảo sát thực địa, ông được Tưởng Công chọn làm đệ tử thân tín.
Dưới sự hướng dẫn trực tiếp, Chương Trọng Sơn tiếp nhận bí quyết Huyền Không chân truyền – những khẩu quyết “có quyết không có sách” mà sư phụ nhận từ Vô Cực Tử. Ông theo thầy du hành khắp Giang Nam, kiểm chứng thực địa tại các danh trạch và cổ mộ. Tưởng Đại Hồng thường khen ông là “người kế thừa lý tưởng”, vì ông không chỉ nắm vững tam nguyên cửu vận mà còn biết vận dụng linh hoạt. Sau khi Tưởng Công ẩn cư ở Thiệu Hưng, Chương Trọng Sơn tiếp tục sứ mệnh truyền bá, trở thành cầu nối quan trọng giữa bí thuật nội môn và hậu thế.
2. Học thuyết và đóng góp cho phái Vô Thường
Phái Vô Thường lấy tên từ triết lý “vô thường” – nhấn mạnh sự biến đổi không ngừng của khí vận, phù hợp tinh thần Huyền Không. Chương Trọng Sơn kế thừa sư phụ nhưng phát triển thêm:
- Kết hợp hình và khí: Không chỉ dùng cửu cung phi tinh để luận lý khí, ông nhấn mạnh hình thế Loan Đầu làm nền tảng, tránh cực đoan “chỉ khí không hình”.
- Ứng dụng thực tiễn: Ông đơn giản hóa mật mã của Tưởng Đại Hồng, giúp học trò dễ hiểu hơn mà vẫn giữ nguyên tắc “thiên cơ bất khả lộ”. Ông dùng ví dụ địa hình Giang Tô để minh họa thủy long pháp.
- Phê phán và cải cách: Giống sư phụ, ông chỉ trích phái Tam Hợp là “hẹp hòi”, và các sách giả như Bình Sa Ngọc Xích. Ông xem phong thủy là công cụ “cứu đời”, giúp dân chúng trong thời loạn lạc.
Nhờ đó, phái Vô Thường trở thành một trong những nhánh mạnh nhất của Huyền Không, tập trung ở vùng Triết Giang và Giang Tô.
3. Tác phẩm kinh điển
Chương Trọng Sơn để lại nhiều tác phẩm chú giải, giúp phổ biến di sản Tưởng Đại Hồng. Các sách chính:
| Tác phẩm | Nội dung chính |
|---|---|
| Huyền Không Tông Chỉ | Chú giải toàn bộ sách của Tưởng Đại Hồng, giải mã mật mã. |
| Phi Tinh Thuyết Yếu | Giải thích chi tiết cửu tinh bay vận, kèm ví dụ thực địa. |
| Dương Trạch Mật Tâm | Hướng dẫn bố cục nhà ở, kết hợp tam nguyên. |
| Thủy Pháp Biện Chứng | Phân tích thủy long, phê phán sai lầm cổ thư. |
Những tác phẩm này được viết bằng văn cổ, nhưng kèm minh họa địa đồ, giúp dễ học hơn. Chúng trở thành tài liệu chuẩn cho các trường phái sau.
4. Vai trò trong Lục Đại Phái Huyền Không
Là một trong Lục Đại Phái kế thừa Tưởng Đại Hồng, phái Vô Thường nổi bật với:
- Vùng hoạt động: Tập trung ở Triết Giang, mở rộng từ Đan Dương đến Hàng Châu.
- Phương pháp truyền dạy: Nhấn mạnh “truyền tâm không truyền lời” – dạy ý chứ không chỉ chữ.
- Mối liên hệ với các phái khác: Ông giao lưu với Phạm Nghi Tân (phái Điền Nam) và Chu Tiểu Hạc (phái Tô Châu), tạo sự thống nhất trong Lục Đại Phái dù mỗi bên có đặc trưng riêng.
Nhờ Chương Trọng Sơn, Huyền Không không còn là bí thuật gia truyền mà trở thành học phái lớn, ảnh hưởng đến Quảng Đông và Việt Nam qua các sách dịch sau này.
5. Đánh giá và ảnh hưởng
Chương Trọng Sơn được hậu thế đánh giá là “người hoàn thiện Huyền Không” – biến lý thuyết trừu tượng của Tưởng Đại Hồng thành hệ thống thực hành. Ông là cầu nối giữa thời Minh-Thanh và hiện đại, giúp phong thủy tránh suy vong. Ảnh hưởng của ông:
- Phong thủy hiện đại: Khái niệm phi tinh của ông vẫn được dùng trong la bàn Tưởng Bàn.
- Văn hóa: Ông là biểu tượng của sự linh hoạt, với câu nói: “Học phong thủy như hành binh, phải biết biến thông”.
- Tranh cãi: Một số cho rằng ông “mở rộng quá mức”, làm loãng bí thuật gốc, nhưng đa số công nhận ông là chân truyền đích thực.




